Em giấu vào…tận đáy
con tim
một bóng hình, dằn vặt
em
giữa hai chiều
quên
và nhớ
chông chênh gánh tiếng
thương
và chữ tình không tròn
nợ
với niềm đau
như chực vỡ, bất cứ
khi nào
em giấu lời nguyện cầu
vào trong những ánh sao
đợi nắng tắt, huyễn hoặc
mình
tàn đêm
trời sẽ rơi một vì sao
lạc
gói yêu thương, treo
lên trăng
ru mình bằng câu hát
cố kéo lại mộng thường
nhưng
chỉ nghe đắng
chát ở bờ môi
em giấu anh vào tận những
xa xôi
quanh quẩn trong em
anh không thể rời đi
được
là một nơi chỉ một
mình em mới biết
không có hờn ghen, chỉ
có đôi mình tha thiết
và gian dối đời thường,
mình không cần biết làm chi
em muốn giấu và mãi muốn
giấu đi
nhưng cuộc sống
nào cho em giấu được
HẠT CÁT
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét