Thứ Tư, 26 tháng 12, 2012

THƠ QUÊ HƯƠNG : SÓNG LÒNG VỌNG TIẾNG NON SÔNG

 SÓNG LÒNG VỌNG TIẾNG NON SÔNG

Ai khát vọng, hoài mơ luôn vẫn hiểu.
Tiếng non sông, trăn trở khúc ưu phiền.
Cổng văn minh, sóng lòng như bị nhiễu.
Dân tộc ta, dằn vặt nghĩ suy riêng.

Ai bĩ cực, rồi hiển nhiên sẽ thái.
Tiếng non sông, cười mỉm vọng anh minh.
Ngưỡng tinh hoa, sóng lòng phiên khúc trẩy.
Dân tộc ta, huyền thoại thuở bình sinh.

Ai ngầm ước, nỗi riêng mình khắc khoải.
Tiếng non sông, canh cánh vọng tao phùng.
Nát gấm nhung, sóng lòng trôi phương ngoại.
Dân tộc ta, vạn kiếp tổ tiên cùng.

Ai hảo vọng, mảnh hồn khung thế kỷ.
Tiếng non sông, qua mấy chặng thăng trầm.
Bọt phù vân, sóng lòng say thi vị.
Dân tộc ta, bình dị bước âm thầm.

Ai lạnh giá, thấm mưa dầm thân tộc.
Tiếng non sông, vang vọng mãi bên lòng.
Nhịp đời tây, sóng lòng luôn đơn độc.
Dân tộc ta, hài cốt cộc trời đông.

Ai vẫn nhớ, giữa mênh mông hồi ức.
Tiếng non sông, con nước lớn nước ròng.
Vọng nôi thơ, sóng lòng nghe ray rứt.
Dân tộc ta, mẹ mãi chực ngoài song.

Ai có nhớ, cõi bờ đông bát ngát.
Tiếng non sông, ấp ủ vọng thần nông.
Hướng cội nguồn, sóng lòng ru như hát.
Dân tộc ta, nên con Lạc cháu Hồng.

Ai còn nhớ, tích tiên rồng tình tự.
Tiếng Âu cơ, vọng hỉ Lạc Long Quân.
Nghĩa đồng bào (*) sóng lòng xuôi văn tự.
Dân tộc ta, nguyên tổ ngự tinh thần.



   Tác giả: NHẬT NGUYỆT 2012



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét