Thứ Năm, 29 tháng 11, 2012

THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG - HOA DẠO HỒ TÂY


DẠO HỒ TÂY

Loáng mặt tây hồ bảng lảng mây
Lơ thơ khóm trúc dáng hao gầy
Mơ màng ngày hạ nhìn làn nước
Tha thướt chiều đông ngắm bóng cây
Thổn thức bao ngày lòng nhớ mẹ
Bâng khuâng mấy độ dạ thương thầy
Nỗi nhớ cứ khơi sao chẳng cạn
Buồn không ai giót vẫn tràn đầy./

Huy Thong Pham

CHIỀU BÊN TÂY HỒ

Cao trên sóng nước, khói len mây.
Thấp thoáng song ven, bóng nhỏ gầy.
Thu tận liễu vờn, trơ trụi lá.
Đông tà lộc quạnh, xác xơ cây.
Hồ Xuân bạc ánh, gương làn nước.
Tháp Hạ rêu phong, vóc dáng thầy.
Chạnh nhớ chiều đưa, chân quá bước.
Hồ Tây tự sự, nỗi vơi đầy.

NHẬT NGUYỆT 2012
Thương Mộng Tây Hồ

(Đường Thi thuận nghịch độc. Họa theo nguyên vận bài thơ Dạo Tây Hồ của tác giả Huy Thông Phạm và Chiều Bên Tây Hồ của nhà thơ Nguyễn Hưng)

Hằng vĩnh Tây Hồ… động gió mây…!!!
Vấn vương tơ liễu dáng hao gầy,
Trăng phơi, nguyệt thẹn, rơi vàng lá,
Tuyết phủ, đường che, rợp bóng cây.
Ngăn cách núi sông, con nhớ mẹ,
Viễn du non nước, tớ thương thầy,
Khăn choàng nắm lấy, che vòng mắt…
Rằng hỏi nhớ ai…? Rơi lệ đầy…!!!

Đầy lệ rơi…!!! Ai nhớ hỏi rằng…?
Mắt vòng che lấy, nắm choàng khăn,
Thầy thương tớ… nước non du viễn,
Mẹ nhớ con… sông núi cách ngăn.
Cây bóng rợp, che đường, phủ tuyết,
Lá vàng rơi, thẹn nguyệt, phơi trăng…
Gầy hao dáng liễu, tơ vương vấn,
Mây gió động…!!! Hồ Tây vĩnh hằng.

~ Hoa Mai ~

Phoenix, tháng 11/28/2012

Nguyệt Viếng Tây Hồ !

( Thuận Nghịch Độc)

Thuận 

Hằng Nga cợt nước gợn trời mây
Vỗ sóng Hồ Tây chiếu ánh gầy
Trăng, Liễu lướt lay đùa bóng lá
Nguyệt Cầm ngân khúc dạo vòm cây
Ngăn lòng cách dạ mơ sương khói
Vượt trí xuyên tâm nhớ Mẹ, Thầy
Khăn quấn cổ, hồn choàng huyễn ảo
Rằng ai giá lạnh buốt vai đầy ...

Nghịch

Đầy vai buốt lạnh giá ai rằng !
Ảo huyễn choàng hồn, cổ quấn khăn
Thầy, Mẹ nhớ ... tâm xuyên trí vượt
Khói sương mơ ... dạ cách lòng ngăn
Cây vòm dạo khúc ngân Cầm Nguyệt
Lá bóng đùa lay lướt Liễu Trăng
Gầy ánh chiếu Tây Hồ sóng vỗ
Mây trời gợn nước cợt Nga Hằng ...

SL 29/11/12







Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét