Trương Tấn Vũ :
Bao lời nói yêu thương ngày đó
Giờ chẳng còn, hỏi có buồn không
Sầu vương một nỗi tơ lòng
Thương thay phận lá diêu bông chung tình
Con đò cũ một mình đưa lối
Mãi chờ người đã vội đi xa
Mong cho tình nhớ sẽ qua
Để lòng ta hết thiết tha ngóng chờ
Cánh hoa rũ bơ vơ dưới nắng
Mong tìm về chốn vắng bình yên
Mà sao cứ mãi muộn phiền
Sóng tình cứ vỗ triền miên thật buồn?
Nhái Bén:
Đường in bóng hôm nao còn đó
Nhạt phai rồi người có như không
Cung thương quặn thắt đôi lòng
Thôi đành ly biệt còn mong chi tình...
Thương phận bạc riêng mình hai lối
Đớn đau thay khổ nỗi chia xa
Ước mơ năm tháng trôi qua
Cuốn theo giòng nước phôi pha đợi chờ
Thôi sầu muộn, tìm thơ trong nắng
Hồn đơn côi trong trắng tịnh yên
Vẩy tay giả biệt ưu phiền
Tình xưa xin gởi, để riêng cõi buồn.
Nguyễn Hưng:
Sầu bến cũ, đò xưa vẫn đó.
Lái năm nào, lúc có lúc không.
Duyên tơ một dạo nhói lòng.
Lá lay chi để, mỏi mong riêng tình.
oOo
Bởi cô độc, nên mình rẽ lối.
Trách hờn chi, thêm nỗi xót xa.
Thời gian rồi cũng chóng qua.
Dấu yêu nguội lạnh, thứ tha nỗi chờ.
oOo
Cành xuân muộn, thờ ơ cánh nắng.
Nụ dịu hiền, tơ trắng lặng yên.
Tóc phai từng sợi não phiền.
Ta về thêu dệt, ngàn phiên khúc buồn.
Nhật Nguyệt 2012
Họa nguyên vận tặng hai thi hữu: Trương Tấn Vũ – Nhái Bén